P

Submitted by haiduong on Thu, 05/07/2020 - 15:27

Trích hồi ký TRÊN TỪNG CÂY SỐ
tác giả Quý Hải
Hãy hắt chiu từng cuống lá tết cho vòng đời xanh
Hãy ươm từng nhành hoa tết nên vòng nguyệt quế
----------
Sẽ đến một ngày những vũ khí khủng chỉ còn là những quân cờ trên bàn cờ của con trẻ

Mùa xuân năm 2010
Đêm thao thức
Đêm qua mất ngủ, tiếng cười nói của đám nghiện cờ tướng ở quán nước bên đường khuya rồi còn như trêu chọc bên tai. Tướng sỹ tượng xe, cứ tướng sỹ tượng xe… cả ngàn năm rồi mà sao họ có vẻ thích thú đến thế, lại còn biến cái trò chơi trí tuệ ấy thành quân sấp ngửa, vô cảm với những gì xung quanh đang diễn ra.
Cờ nào chẳng là dấu ấn của chiến tranh. Tại sao cuộc chiến tranh của nhân dân ta anh hùng là thế lại không để lại dấu ấn gì. Tại sao, tại sao… câu hỏi đó cứ vấn mãi lương tâm tôi. Tôi không thể nào quên được hình ảnh cái cậu bạn trai của em vợ tôi, nó vào quân đội theo lệnh tổng động viên. Ngày đầu ra trận cũng là ngày đầu xơi đạn của địch. Một viên đạn trúng cổ. Gặp tôi nó không nói được bằng miệng, phải nói bằng măt. Một triệu lính động viên ngày đó, bao nhiêu người không đủ thời gian để nắm vững kỹ chiến thuật quân sự, ra trận lớ ngớ trước đường đạn của địch?!
Bây giờ đâu đã đến thê giới đại đồng, bóng ma chiến tranh vẫn ẩn hiện đâu đó, tại sao không tranh thủ những tháng ngày bình yên này trang bị cho lớp trẻ có một kiến thức quân sự, để nếu chiến tranh xảy ra, sẽ bớt thương vong, mỗi người dân sẽ là một chiến sỹ, có những chiến sỹ sẽ là những tư lệnh giỏi. Vẫn là câu hỏi tại sao, tại sao… đòi tôi, đòi chính bản thân tôi phải trả lời.
Là một sỹ quan chỉ huy, đã từng tham chiến tại Điện biên Phủ, đã từng chỉ huy pháo 130mm bảo vệ bờ biển Vĩnh Linh, đã từng là tiểu đoàn trưởng pháo binh đoàn pháo binh Bông Lau anh hùng, đơn vị đã bức hàng cả một căn cứ hỏa lực lớn 241 trong mắt xích hàng rào Mácnamara. Đã từng là giáo viên quân sự giỏi của trường Sỹ quan Pháo binh… lại là đạo diễn phim truyền hình Hà nội 12 ngày đêm lịch sử… Tôi hoàn toàn có cơ sở để tái hiện cuộc chiến anh hùng của nhân dân ta trên bàn cờ. Một bàn cờ hiện đại mang dấu ấn của cuộc chiến anh hùng của nhân dân ta, một bàn cờ vừa giải trí, vừa tạo cơ hội cho người chơi tiếp cận với quy luật cơ bản của chiến tranh, vừa khơi dậy cho người chơi thêm yêu mến lịch sử, gắn tình cảm trách nhiệm với quê hương đất nước. Vậy thì hãy bắt đầu!

*Ông “nút chai”
Suốt tuần qua, chiều nào trên vỉa hè trục đường Lê Đức Thọ kéo dài cũng xuất hiện một ông già tuổi xưa nay hiếm đi ngó nghiêng nhìn xuống các gốc cây và rìa cỏ. Mấy thanh niên ngồi quán nước dõi theo ông già nói gì với bà chủ quán.
Tôi biết họ đang xầm xì về tôi. Một thanh niên vẻ nghịch ngậm miêng như vừa muốn cười vừa tỏ vẻ nghiêm túc nhìn tay tôi.
- Ông… ông nhặt nhặt…
- A… nút chai
- Ông nhặt làm gì
- A… Làm quân cờ
- Quân cờ tướng
- Không, quân cờ Việt Nam
Tai tôi bỗng đỏ nhừ. Tôi ngượng. Tôi cảm giác như tiếng cười giễu của mấy thanh niên quán nước đang đuổi theo tôi.
Tôi vứt nắm nút chai lavie vào bui, nhưng nghĩ thế nào lại quay lại lấy. Về tới nhà nhặt các nút chai trong túi cho vào rổ để rửa. Bà xã của tôi giật lấy.
- Ông nhặt những thứ này làm gì
- Làm gì rồi bà khắc biết
Vừa lúc đó có cô thu mua đồng nát đi qua cửa. Tôi gọi vội, cho cô cái cốt máy bơm hỏng và nhờ cô kiếm cho ít nút chai chủ yếu là nút xanh nút đỏ. Bà xã của tôi lại nguýt:
- Ông là đại tá, các diễn viên xinh đẹp của đoàn Kịch nói Quân dội thấy thủ trưởng của họ đi nhặt nút chai thì họ nghĩ gì. Cám cảnh… về hưu mở xưởng salon tủ tường, nghệ sỹ Đờ Bôn vua hài của kịch quân đội đến hỏi thăm ông Hải nghệ sỹ đại tá, Họ trả lởi đây chỉ có ông Hải thợ mộc không có ông Hải nghệ sỹ. Bây giờ ông lại muốn thêm danh hiệu ông Hải nút chai…
- Thì đã sao.
- Đúng là ông Hâm